Thôi nhé! Về thôi cô gái lạ
Quanh phố dài những ngã rẽ rồi sẽ qua
Đừng ngại rời đi cứ xuôi theo nhịp lỡ
Gạn bụi tình rũ tiếng sóng trôi xa
Vùi cơn mê chôn giấu khúc nhạc hoa
Thôi hoang chảy thôi vụn ngàn mảnh vỡ
Gió sẽ gỡ tóc tơ hương bay tít tấp
Mộng tưởng xả tràn ký ức lẩn chìm sâu
Giẫm cuội sỏi vương nhành hoa cúc dại
Áp chân non lên cát trắng mượt dài
Mắt nương gió nắng hong khô vành mi ướt
Để là em nguyên vẹn trái tim ngà
Soi bóng ráng vuốt hình hài trong suốt
Khẽ dưới trăng gió non vẫy ru tình
Vung hạt cỏ ấp đồi mây mộng dị
Bước dịu lại đời hoa bướm vẫn dìu chân.
Có đôi khi anh muốn rời xa
Để lại em cõi trần huyền diệu
Để sớm mai nắng vờn song cửa
Em rạng ngời lấp cả trời cao
Có đôi khi anh muốn nhìn em
Bằng đôi mắt nồng tràn ánh sáng
Trao môi hôn như vừa tỉnh giấc
Đêm ta cùng đom đóm dạo chơi
Có đôi khi anh hỏi vì sao
Ta lặng yêu hai đầu nỗi nhớ
Ta chênh chao hoà cùng một nhịp
Nhưng ta nào có được gần nhau.