Choàng tỉnh giấc trong ráng chiều hanh nắng
Tay níu trời cao quá chợt rơi mau
Chạm gió lạnh lùa áo khe buốt ngược
Lạ vì đâu thu vàng võ khung màu
Ai đánh rơi mùa lá nhớ phượng hồng
Tôi ngần ngại lạc loài trong dĩ vãng
Ai thoắt xa miền lặng chốn hư không
Tôi lỡ hẹn tìm hoài nơi bến vắng
Về tôi ơi…màu mắt soi đáy giếng
Trăng và tôi hẹn lại cuộc tương phùng
Nhánh trúc vàng treo ánh sắc sao đêm
Tôi ngậm ngải chờ hương huyền phủ bóng
Ngại ngần tôi một lần rung nhịp thở
Yêu vì yêu thoảng khắc trở nhiệm màu
Tôi là gió ngược chiều hong tóc nhớ
Lay cuộc tình nghiêng ngả sớm tinh mơ.