MÈO NGOAN

Em choàng thơ ngây rung lên phím đàn

Phím đùa bung bẩy lướt mềm qua tay

Cỏ nằm êm nghe rung rinh gió vờn

Một ngày nắng mới lên đồi mơ ngoan

Em choàng xôn xao nghênh ngang bên đời

Tóc mềm hương cỏ môi hồng chênh chao

Áo tà trắng hương vùi trên gác trọ

Bước từng nấc nhỏ hoang mang thiên đường

Em choàng bơ vơ liêu xiêu phố dài

Nắng đổ bóng chiều nhập nhằng nghiêng vai

Lăn trên đồi hoang chùm gai mắc cỡ

Cánh diều thơ dại đã đứt dây chài

Em choàng ngu ngơ quên con đường về

Địa đàng miên ải mộng vùi rêu phong

Nhánh hoa lan rừng nằm trơ gốc cội

Gió ngàn chợt lặng lãng quên sắc hồng

Em gùi an yên trong sen ướp vàng

Say nồng hương sớm khói trà loãng vương

Chân mèo hoang đêm mềm trên cát nóng

Dò từng vết bỏng em trườn lên ngai.